Kế hoạch Trận Mũi Hoc

Bản đồ ghi lại vị trí đổ bộ, hướng tiến công và các mục tiêu dự định của Tiểu đoàn Biệt Kích số 2 tại Mũi Hoc, 6 tháng 6 năm 1944

Mũi Hoc nằm tại phạm vi hoạt động của Quân đoàn V dưới sự chỉ huy của Thiếu tướng Leonard Gerow. Khu vực này lúc đầu giao cho Sư đoàn Bộ binh số 1, nhưng sau đó chuyển về Trung đoàn Bộ binh 116 thuộc Sư đoàn Bộ binh 29, đơn vị đổ bộ ở cánh phải bãi Omaha và sẽ tiến về Mũi Hoc sau khi chiếm được Omaha. Hai tiểu đoàn Biệt kích số 2 và 5 được giao nhiệm vụ chiếm giữ vách đá, vô hiệu hóa các khẩu pháo, cô lập giao lộ từ Saint-Pierre-du-Mont tới Grandcamp và đợi quân tiếp viện từ Omaha đến.

Lực lượng Biệt Kích được chỉ huy bởi Trung tá James Earl Rudder. Kế hoạch ban đầu là huy động ba đại đội Biệt Kích D, E, F từ Tiểu đoàn 2 đổ bộ vào bãi biển, leo lên vách đá bằng thang, dây thừng và tấn công kẻ thù. Đại đội C sẽ đổ bộ vào khu vực phía đông với nhiệm vụ riêng là vô hiệu hóa các khẩu pháo ở phía tây Omaha. Khi cuộc tấn công diễn ra, Đại đội A và B, cùng với toàn bộ Tiểu đoàn Biệt kích số 5, sẽ chờ ở ngoài khơi và đợi tín hiệu. Nếu nhận được tín hiệu rằng mỏm đã được chiếm trước 07:00, họ sẽ tiến vào và tấn công cùng nhóm tiên phong. Nếu không, họ sẽ đổ bộ sang Bãi Omaha và tấn công Mũ Hoc từ cánh trái. Nhiệm vụ đột kích Mũi Hoc sẽ được thực hiện trước khi cuộc đổ bộ chính bắt đầu. Lực lượng Biệt Kích được huấn luyện thường xuyên và kĩ càng tại Đảo Wight, dưới sự chỉ dẫn của lính Đặc nhiệm Anh Quốc.

Thiếu tá Cleveland A. Lytle sẽ là chỉ huy ba Đại đội D, E và F thuộc Tiểu đoàn Biệt Kích số 2 trong cuộc tấn công vào Mũi Hoc. Trong buổi họp ngắn trên tàu Đổ bộ TSS Ben My Chree, ông được thông tin rằng quân Kháng chiến Pháp đã do thám khu vực và báo cáo các khẩu pháo đã được đưa đi chỗ khác.[4][5] Do có chút rượu trong người từ bữa tối, Thiếu tá Lytle lên tiếng phản đối cật lực rằng đây sẽ là cuộc tấn công không cần thiết và không đáng để đánh đổi xương máu của đơn vị dưới quyền ông vào một vách đá trống rỗng.[6] Lytle bị cách chức vài giờ trước cuộc tấn công bởi Chỉ huy Lực lượng Biệt kích, Trung tá James E. Rudder. Rudder cảm thấy rằng Lytle không đủ khả năng để chỉ huy một lực lượng cho một sứ mệnh mà anh không hề tin tưởng.[7] Lytle sau đó được thuyên chuyển tới Sư đoàn Bộ binh 90, nơi anh được trao thưởng hai Huân chương Sao Bạc và một Huân chương Thập tự Phục vụ Xuất sắc trong giai đoạn tiếp theo của cuộc chiến.[8]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Trận Mũi Hoc http://www.6juin1944.com/assaut/omaha/en_hoc.php http://www.dday50.com/ http://www.legionofvalor.com/citation_parse.php?ui... http://www.reagan.utexas.edu/archives/speeches/198... http://www.abmc.gov/home.php http://www.history.army.mil/books/wwii/smallunit/s... http://www.history.army.mil/html/books/007/7-4-1/C... http://www.migraction.net/index.php?m_id=1510&frmS... http://www.americandday.org http://www.pritzkermilitarylibrary.org/Home/Patric...